Thứ Năm
23/12/21993
Anh có muốn biết
tại sao em thích đọc tác phẩm của anh? Em cũng như mọi con người trẻ
sống trên đất nước này, đang khao khát một điều đổi mới, khát khao
một đời sống b́nh yên mà trong đó con người không phải tất bật làm
việc v́ miếng cơm manh áo nữa, con người không bị ḍng thác cuộc đời
này tha hóa, nhưng sẽ xuất hiện những con người nhiệt t́nh và làm
việc có ư nghĩa. Những con người đó nếu nói không có th́ không đúng
nhưng chỉ với một số ít - một số ít những con người đang sống xứng
đáng làm người – Giữa hàng triệu người và hàng triệu ảnh h́nh của
tội ác đang xảy ra hằng ngày. Bởi những khao khát ấy không nói được
nên họ đă mượn lời để viết lên – nhà văn - thể hiện sự khát khao của
chính con người trẻ hôm nay.
Người đọc - thỏa
măn được tâm tư và nguyện vọng của chính ḿnh v́ không thể xây dựng
một “Thiên đường ở trên cao” v́ không thể nào có “một con én” để làm
nên “cả mùa xuân” và em cũng thế, đang t́m một cái ǵ thân thiết để
đọc, để học, có thể là một quan niệm sống, hay dự báo về một điều ǵ
đó trong tương lai – em chọn tác phẩm của anh. Đơn giản là thế.
Nguyễn Thị Hoài
Thảo
(viết từ Việt
Nam)
|