Hai năm về trước, khi vừa t́m đến
thung lũng hoa vàng. Là một kẻ lạ từ xa đến, rất ít bạn bè thân quen,
đang tṛn mắt với thành phố dễ thương và đầy hoa cỏ này. Tôi vẫn c̣n
ngớ ngẩn và dè dặt lắm. Và trong một thoáng t́nh cờ nào đó không nhớ
rơ, h́nh như trong một chiều rong chơi, tôi cầm về nhà tờ tuần báo
Yêu. Có được địa chỉ tờ báo, như vội vă, gửi đến mấy bài thơ làm từ
thuở c̣n đi học để làm quen với những người chưa được quen, và để tự
giới thiệu ḿnh với cộng đồng. Và cũng từ đó, tôi biết Đỗ Vẫn Trọn.
Người bạn đầu tiên, Đỗ Vẫn Trọn giới
thiệu với tôi là Cuốn điện thoại niên giám in thật công phu bằng
Việt Ngữ - hoàn toàn rất Việt Nam - để giúp tôi có những phương tiện
liên lạc trong những bước đầu chập chững, khi biết tôi muốn mở một
pḥng mạch tại đây… Bỗng từ đấy, cuốn niên giám điện thoại ấy đă trở
thành một người bạn rất gần gũi với tôi. Nó bỗng trở thành … như một
cuốn cẩm nang để đầu giường không thể thiếu …
Sau đó, khi được biết thêm, người có
sáng kiến thực hiện cuốn niên giám điện thoại ấy, đă từ bao năm nay,
là một người trẻ tuổi da vàng đầy nhiệt huyết, đă làm rất nhiều việc
hữu ích cho cộng đồng. Như một khám phá thú vị. Tôi đă đi từ những
ngạc nhiên này, đến những ngạc nhiên khác trong khâm phục và ngưỡng
mộ. V́ thế, để đến bây giờ mới bắt đầu viết để ca ngợi người tuổi
trẻ tài cao ấy, không biết rằng có quá muộn màng và nhàm chán quá
rồi không ? V́ những người ở đây, những người đă làm việc với anh,
đă sinh hoạt với anh đă biết anh là ai tự lâu lắm rồi.
Nhưng tôi vẫn phải viết. V́ với tôi,
từ ngày tôi quen biết anh Đỗ Vẫn Trọn, là người đàn ông tuy tuổi c̣n
nhỏ hơn tôi, nhưng đầu óc anh, tâm hồn anh hơn những người lớn tuổi
như chúng tôi nhiều lắm. Như tôi đă viết, tôi đi từ ngạc nhiên này
đến ngạc nhiên khác, sau hai năm trời tự nh́n thấy để biết Đỗ Vẫn
Trọn có bao nhiêu tài. Từ một nhà viết báo, sáng tác truyện, tổ chức
hàng trăm buổi văn nghệ, cải lương, dạ vũ có tầm vóc Quốc Tế khác lạ
đến việc sản xuất băng nhạc, video. Ngoài ra, anh c̣n thành lập
những nhà xuất bản, điều hành ấn loát một số báo chí trong nhiều năm
qua. Và to tát hơn thế nữa là anh đă dám thực hiện cuốn niên giám
Việt Nam hằng năm để phục vụ và tạo sự tiện dụng hữu ích cho cộng
đồng. Cho dù sự phục vụ đó chỉ nhắm vào một mục đích duy nhất, như
một số người ghen ghét buông sơng một câu phê b́nh là mục đích
thương mại… Bởi v́, tồn tại và vững chắc được một nền thương mại lớn
hay nhỏ nào ở ngay trên đất nước ḿnh, cùng một ngôn ngữ ḿnh đă đủ
lao đao, khốn khổ chớ đừng nói đến sự thương mại ấy lại được thành
công một cách vững chắc, vĩ đại ở đất lạ quê người. Một hợp chủng
hỗn tạp những tranh chấp, đố kỵ, kỳ thị và khó khăn từ ngôn ngữ,
h́nh thức cho đến luật lệ, phép tắc.
V́ thế mà tôi phục Đỗ Vẫn Trọn, tôi
không nghĩ mục đích của anh chỉ vỏn vẹn có thế. Nh́n lại những ǵ
anh đă góp phần vào cho cộng đồng, xét lại cái tư cách của anh đối
với mọi người, chúng ta phải công nhận sự làm việc của anh không chỉ
bằng một mục đích tiền bạc hay phô trương, , mà phải khởi phát từ
ḷng tự hào về sự hiểu biết. Bằng ḷng nhẫn nhục, sự đắc lực, tính
chịu khó và thấm nặng cái tinh thần phấn đấu gia truyền của dân da
vàng, Đỗ Vẫn Trọn đă duy tŕ một chỗ đứng cho cộng đồng để góp thêm
vào cho sự phát triển chung của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ về nhiều mặt.
Thêm vào cái bản tánh khiêm tốn, kín đáo, nhưng thân thiện của anh,
đă chiếm được ḷng tin tưởng và thiện cảm của nhiều người.
Rất ước mong anh thành công trong
mọi việc anh làm. Chúc anh măi măi gặt hái được những thành quả tốt
đẹp qua sự nỗ lực, cần cù sẵn có trong anh. Đừng quên, đời là những
chuỗi ngày sống trong miệt mài tranh đấu. Đất nước chúng ta nói
chung, cộng đồng Việt Nam ở đây nói riêng. Chúng ta rất cần đến
những người trẻ đầy nhiệt huyết như anh. Những thiên tài thường hay
được trọng vọng, nhưng ở anh, anh có cả tài năng lẫn tâm hồn. Cái đó
mới quả thật hiếm hoi. Có lẽ tôi quư anh hơn ở điểm này. Rất thân.
BĂNG TÂM
|